Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

Hữu Sở Cảm - 有 所 感 - Phạm Đình Hổ

Phạm đình Hổ sinh năm Mậu Tý (1768) người huyện Bình Giang tỉnh Hải Dương.Từ nhỏ 9 tuổi ông đã học Hán thư , nhưng chỉ đổ đến sinh đồ ( Tú Tài) vào cuối đời Lê chiêu Thống. Trong thời loạn lạc, vua LcTchạy sang cầu viện nhà Thanh, rồi Lê-Trịnh sụp đổ, Tây Sơn cầm quyền, PĐH sống cơ cực dạy học ở quê nhà. Năm 1821 Vua Minh Mạng ra Bắc, ông được triệu vào Huế làm Hành tẩu Viện Hàn Lâm, được ít lâu ông xin từ chức.. Năm Minh Mạng thứ 7( 1826 )vua lại triệu ông cho làm Thi giảng học sĩ. Năm 1832 ông về hưu luôn, mất năm 1839, thọ 71 tuổi.
Trong thơ ông, bên cạnh những bài viết về cái nghèo khổ, cái bất đắc chí của mình ,cái tình cảm bạn bè cùng cảm quan lịch sử còn có một số bài viết về các thiếu nữ trẻ trung ngây thơ thật độc đáo.
Chúc tất cả an vui cuối tuần.
Thân kính
Mailoc



有 所 感        Hữu Sở Cảm

長安小兒女,     Trường An tiểu nhi nữ;
纖手丱丫鬟。     Tiêm thủ quán nha hoàn.
深閨不知苦,     Thâm khuê bất tri khổ
猶掃落花看。     Do tảo lạc hoa khan.
長安小兒女,     Trường An tiểu nhi nữ;
眉黛月雙彎。     Mi đại nguyệt song loan.
為愛梅花潔,     Vị ái mai hoa khiết
臨風不覺寒。     Lâm phong bất giác hàn.
長安小兒女,     Trường An tiểu nhi nữ;
花前獨倚欄        Hoa tiền độc ỷ lan.

只怕檀郎聽,     Chỉ phạ đàn lang thính
橫琴笑不彈。     Hoành cầm tiếu bất đàn

Phạm Đình Hổ
***
Dịch Thơ Cảm Xúc

(1)

Nơi Trường An một cô bé gái
Tay thon thon hai mái bện dài
Phòng khuê nào biết u hoài
Nhìn hoa rơi rụng sân ngoài quét chơi
Nơi Trường An một cô bé gái
Đôi mày cong nguyệt hãy còn non
Vì yêu mai đẹp trắng trong
Ngắm hoa quên lạnh gió đông rạc rào
Nơi Trường An một cô gái nhỏ
Tựa lan can bên đóa mai vàng
Ngại ngần động đến tai chàng
Nhoẻn cười không gẩy ôm đàn lặng yên

(2)

Trường An một gái nhỏ
Ngón thon tóc bện dài
Phòng khuê nào biết khổ
Lặng nhìn quét hoa ba
Trường An một cô bé
Trăng non mày cong cong
Vì yêu nụ mai hé
Quên lạnh giữa gió đông
Trường An cô gái nhỏ
Bên hoa tựa lan can
Sợ chàng tai thính rõ
Không gẩy cười ôm đàn

Mai Lộc
***
Giao Cảm


Cô gái Trường An nho nhỏ
Đôi tay nâng bím tóc xinh
Khuê phòng biết chi là khổ
Nhặt hoa rụng trước hiên thềm.
Cô gái Trường An nho nhỏ
Mày cong như cánh cung trăng
Bởi yêu cánh mai trong ngần
Ra gió trời đông, chẳng rét.
Cô gái Trường An nho nhỏ
Một mình tựa cửa ngắm hoa
Ôm ngang đàn cầm, không gảy
Sợ người yêu chợt đi qua !...


Phương Hà phỏng dịch.
( 20/10/2014 )
***
Có Niềm Cảm Xúc


Trường An cô thiếu nữ,
Tay ngọc bới tóc cao.
Phòng khuê nào biết khổ,
Quét hoa dạ chẳng nao!
Trường An cô thiếu nữ,
Mày trăng mới cong sao!
Thương mai hoa tinh khiết
Gió bấc chẳng lạnh nào!
Trường An cô thiếu nữ,
Ngắm hoa tựa lan can.
Vì sợ chàng nghe ngóng,
Cười e ấp không đàn!

Đỗ Chiêu Đức
***
Xúc Cảm


Cô nhỏ xứ Trường An
Tay vấn tóc đôi hàng
Khuê phòng sao biết khổ
Quét hoa rụng ngẩn ngơ
Cô nhỏ xứ Trường An
Đôi mày cong vành trăng
Yêu hoa mai trong trắng
Gió về không thấy lạnh
Cô nhỏ xứ Trường An
Trước hoa đứng dựa giàn
Sợ tình lang nghe thấy
Ôm đàn cười chẳng khảy.


Quên Đi

***
Cảm Xúc


Người con gái Trường An
Đôi hàng tóc búi cao
Phòng khuê khổ nào biết
Thong thả quét hoa rơi
Cô gái nơi Trường An
Mày ngài vòng nguyệt cong
Lòng yêu nụ mai trắng
Chẳng lạnh khi gió về
Cô gái quê Trường An
Tựa lan can cạnh hoa
Sợ tình lang nghe tiếng
Chẳng khảy ôm đàn cười


Kim Phượng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét