Ba tôi, trồng cho mỗi đứa con một cây bông giấy. Đó là những cây được giâm từ cành. Nhà đứa con nào cây cũng tươi tốt, ngoại trừ cây bông giấy nhà tôi...Bởi, cây bông giấy không được tưới nước. Đã vậy, cây còn bị lắc gốc. Bởi, tôi không muốn chúng bén rễ...
Ba lấy làm lạ, vì cây quá èo uột. Mỗi lần đến thăm, Ba thường ra sân chăm sóc, bón thêm phân và chọn một thanh sắt, làm cọc chóng đỡ.
Có một điều kỳ diệu, từ lúc Ba qua đời, cây bông giấy lớn như thổi, những nhánh vươn dài che cả lối đi và một góc nhà, rực sắc hoa.
Hôm dời nhà, cây bông giấy đã to, không thể bứng mang theo. Nhìn chiếc cọc sắt, lòng tôi không khỏi bồi hồi rơi lệ. Trước khi rời khỏi nhà, lần cuối nhìn lại cây bông giấy với cõi lòng tan nát!
Trước hiên bông giấy ba trồng
Cái màu tim tím hồng hồng khó ưaChang chang trời chẳng đổ mưa
Nước không tưới nước lại vừa lắc cây
Thầm mong sớm chết rồi đây
Chọn mua hạt giống gieo đầy khắp sân
Sang thăm ba bảo đôi lần
Sao cây èo uôt bón phân thêm nào
Vội tìm thanh sắt cao cao
Thay làm cọc đỡ tựa vào gốc kia
Xong rồi ba phải đi dìa
Con ơi đừng để "ra rìa" cây ba
Cọc còn người khuất núi xa
Bỗng dưng bông giấy mặn mà dễ thương
Nhánh dài mượt lá vấn vương
Sánh cao núi Thái đo lường tình ba
Ngày con chuẩn bị bán nhà
Tiếc chi không tiếc tiếc hoa trên giàn
Rồi đây mỗi lúc chiều tàn
Tay bê thùng nước nát tan cõi lòng
Kim Phượng
Ngày giỗ Ba 30.10.2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét