Thứ Ba, 2 tháng 5, 2017

Xa Xứ


Đêm quá khuya, đêm không chịu trôi mau
Mắt đã mỏi mà sao tròng chẳng khép
Hồn đã lắng, mà trần gian lại thức
Có lẽ bên ngoài, nụ đã khai hoa
Có lẽ bên ngoài, lời gió thiết tha
Và lá đã đẫm giọt sương mềm lạnh buốt
Có lẽ bên ngoài đêm đang hợp xướng
Ca ngợi cuộc đời sinh diệt miên man...

Trần Hoài Thư

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét