Thứ Hai, 19 tháng 10, 2020

Ngu Ngơ - Ngớ Ngẩn



Bài Xướng:

Ngu Ngơ

Trời chớm thu vàng sắc lá thay
Trầm mình bể ái thả hồn say
Biết đâu thuyền mộng dời xa bến
Tội trái tim yêu chịu đọa đày

Người đã vội quên sao mãi chờ
Gom tình trải hết những trang thơ
Lời nhung lời nhớ sầu khôn hạn
Con chữ vô tình gợi ước mơ

Người đã đi rồi cứ mỏi mong
Thu rơi bao lá những chiều trông
Trọn đời làm kẻ ngu ngơ ấy
Con nước trôi xuôi lội ngược dòng

Kim Phượng
***
Ngớ Ngẩn


Chớm Thu mà lá đã màu thay
Khiến dạ bâng khuâng ...cứ ngỡ say
Nhớ lại Thu nào tình yêu vỡ
Con tim tan nát tựa lưu đày

Đã mấy trăng Thu cứ đợi chờ
Đêm về vẫy bút viết vần thơ
Muốn tìm quên lãng cho sầu cạn
Nỗi nhớ vương đầy ...lại mộng mơ

“Ai” kia đâu biết có người mong ?
Cứ mỗi lần Thu dõi mắt trông
Trót lỡ làm thân ngơ ngẩn ấy
Thôi đành thơ viết thả đôi dòng!

songquang
20201016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét