Một mai tôi mất dần trí nhớ
Còn đủ lời...
tình tự trọn bài thơ!?
Niềm yêu khát vọng nỗi mong chờ
Chừ khép lại! Lùa vào quá khứ
Tập lại dần và tìm nhớ thử
Khuôn mặt quen dáng nọ lời kia
Điều chưa quên chẳng chịu chia lìa
Chuyện đáng nhớ ơ hờ quên hẳn
Cuộn mình dáng buồn câm lặng
Mắt vô hồn trông cõi xa xăm
Nghìn trùng xa một thoáng hương gần
Vòng tay trọn...là lần kỷ niệm
Nếu một mai môi cười lấp kín
Có tìm nhau hãy đến lặng thinh
Nghiêng bờ vai tựa rất âm thầm
Và rảo bước vờ thôi ngoảnh lại
Kim Phượng
Còn đủ lời...
tình tự trọn bài thơ!?
Niềm yêu khát vọng nỗi mong chờ
Chừ khép lại! Lùa vào quá khứ
Tập lại dần và tìm nhớ thử
Khuôn mặt quen dáng nọ lời kia
Điều chưa quên chẳng chịu chia lìa
Chuyện đáng nhớ ơ hờ quên hẳn
Cuộn mình dáng buồn câm lặng
Mắt vô hồn trông cõi xa xăm
Nghìn trùng xa một thoáng hương gần
Vòng tay trọn...là lần kỷ niệm
Nếu một mai môi cười lấp kín
Có tìm nhau hãy đến lặng thinh
Nghiêng bờ vai tựa rất âm thầm
Và rảo bước vờ thôi ngoảnh lại
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét