Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2020

Ngu Ngơ - Ngốc Nghếch - Mộng Vỡ - Mỏi Đợi Người



Bài Xướng:


Ngu Ngơ

Trời chớm thu vàng sắc lá thay
Trầm mình bể ái thả hồn say
Biết đâu thuyền mộng dời xa bến
Tội trái tim yêu chịu đọa đày

Người đã vội quên sao mãi chờ
Gom tình trải hết những trang thơ
Lời nhung lời nhớ sầu khôn hạn
Con chữ vô tình gợi ước mơ

Người đã đi rồi cứ mỏi mong
Thu rơi bao lá những chiều trông
Trọn đời làm kẻ ngu ngơ ấy
Con nước trôi xuôi lội ngược dòng


Kim Phượng
*** 

Bài Họa: 

Ngốc Nghếch ...


Rừng phong đổi tiết lá vàng thay
Là lúc hồn ta thấy đắm say
Thuyền ái tìm đâu ra bến đậu
Con tim đành chịu cảnh lưu đày

Khó quên “người ấy”,cứ mong chờ
Muốn trả nợ tình lúc tuổi thơ
Lời nhớ lời thương hoài chẳng cạn
Câu thơ tràn ý ,gợi niềm mơ

Lâu rồi,ta vẫn mãi chờ mong
Mỗi độ Thu tàn cứ ngóng trông
Làm kẻ trọn đời luôn ngốc nghếch
Tình sao chẳng chịu lội xuôi dòng!


songquang
20200331
*** 
Mộng Vỡ

Ủ cảnh đan sầu mộng đổi thay
Ưu phiền hụt hẫng mượn men say
Âm thầm nhạc ái buông hờ hững
Khoảng nhớ hanh hao phủ kiếp đày

Biển xóa thề xưa chẳng đợi chờ
Tràn nghiên khỏa bút những vầng thơ
Tình trôi lặn sóng đời hiu quạnh
Ngắm mảnh trăng tàn dỗ giấc mơ

Dẫm lối sương mù cuộn nỗi mong
Người về nẻo ấy chẳng chờ trông
Hương xưa đốt xoá thành tro bụi
Lệ chảy đầy vơi , lệ cạn dòng


Minh Thúy
Tháng 3/31/2020
***
Mỏi Đợi Người

Thu tàn lá úa tiết trời thay
Chút lạnh se mùa nhớ bạn say
Biển mộng thuyền đành rời tách bến
Tình đau duyên lỡ giữa lưu đày

Hôm nao kỷ niệm buổi xuân chờ
Áo lụa vai thề dậy ước mơ
Mấy độ trao lòng tình thắm thiết
Bao mùa gửi dạ đẹp duyên thơ

Xa rồi buổi ấy dạ hoài mong
Hạ lắng thu đi những nguyện trông
Tận chốn xa xôi người có biết
Bên đời có kẻ đợi chung dòng.


Hương Thềm Mây - 2020


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét