Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2015

Vẫn Là Sự Sống, Từ Tôi



1-
Trưa qua, chiều lại nôn nao
Nóng ran hơi thở cồn cào trong thân
Khó khăn nằm xuống tần ngần
Ngó mông ra chốn trống không rợn người.

2-
Tôi không sợ lửa sáng trưng dục vọng
Bừng bừng cháy bỏng thịt da
Chỉ nặng nhọc dòng muộn phiền rối rắm
Dày vò người mòn tàn tạ Từ Tâm.

3-
Người ơi!!
Gánh chịu một lần.
Cùng nhau chia sớt đôi phần xót xa.
Kêu xong.
Ngẩn mặt về trời…
Hóa ra âm vọng vô lời tự thân

Phan Nhật Nam
Tháng 1, 1991.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét