Thứ Hai, 28 tháng 9, 2015

Khách Trung Hành - Lý Bạch



Chưa về đến Việt Nam nhưng mùi rượu Đinh Lăng của bạn Huỳnh Hữu Đức đã nồng nặc khắp các website, khi về đến VN rồi và khi đặt chân đến Vĩnh Long trong ngày họp mặt của Vườn Thơ Thẩn thì mùi rượu Đinh Lăng càng ngạt ngào đậm đà hơn, thêm vào đó lại có mùi rượu mít của Cao Linh Tử bay thơm như ... múi mít !
Cảm vì mùi rượu mít và nồng nặc vì mùi rượu Đinh Lăng làm cho Đỗ Chiêu Đức tôi chợt nhớ tới Lệnh Hồ Xung trong Tiếu Ngạo Giang Hồ khi gặp Tổ Thiên Thu bàn về phép uống rượu sao cho sành điệu. Tổ Thiên Thu đã thao thao bất tuyệt nào là rượu Bồ Đào thì phải uống bằng chén Dạ Quang như câu thơ cuả Vương Hàn là : " Bồ Đào mỹ tửu Dạ Quang bôi ", và rượu Lan Lăng thì phải uống bằng chén Ngọc như câu thơ của Lý Bạch : " Lan Lăng mỹ tửu Uất kim hương, Ngọc uyển thịnh lai hổ phách quang " ....
Bây giờ ngồi đây, bỗng chợt thấy lòng bồi hồi xao xuyến nhớ lại buổi hội ngộ hãn hữu ngẫu nhiên của tháng qua với những người ... rất thân, nhưng ... chưa từng quen biết ! Cám ơn " Chủ Nhân " Huỳnh Hữu Đức đã rất biết ... " Năng túy khách " như bài thơ Khách Trung Hành của Lý Bạch dưới đây :



Xuất Xứ:


Bài thơ nầy còn có tựa là Khách Trung Tác 客中作 . Khách Trung là chỉ thân ở nơi đất khách . Bài thơ được làm ra khi đang ở nơi đất khách . Hành 行 là một thể loại thi ca có thể phổ nhạc để hát được.
Bài thơ nầy được Lý Bạch làm ra khoảng giữa năm Thiên Bảo đời Đường Huyền Tông ( 742-756 ), khi ông di cư sang ở đất Lan Lăng cuả xứ Đông Lỗ ( Tỉnh Sơn Đông hiện nay ). Khi ấy xã hội rất phồn vinh thịnh vượng, dân cư an hưởng thái bình . Lý lại là người thích giao du rộng rãi, thích rượu, thích giang hồ lang bạc, nên cảnh trí núi sông gấm vóc cuả quê hương ở trong lòng ông nơi nào cũng đẹp đẽ cả !

Chú Thích:

Lan Lăng: là Trấn Lan Lăng, huyện Thương Sơn, Thành phố Lâm Kỳ thuộc tỉnh Sơn Đông hiện nay.
Uất Kim Hương:Tên của một loại cỏ thơm dùng để ngâm rượu cho thơm mà lại cho rượu có màu vàng lóng lánh.
Ngọc Uyển: là Chén làm bằng ngọc, ý chỉ chén quý.
Hổ Phách: Một loại nhựa cây hóa đá, có màu vàng hoặc màu nâu óng ánh với những vân vằn vịt rất đẹp.
Đản Sử: là Chỉ cần .

Dịch Nghĩa:

Rượu ngon của xứ Lan Lăng mang màu vàng và mùi thơm của Uất Kim Hương, được rót vào chén làm bằng ngọc ửng màu hổ phách lóng lánh ( Rượu ngon tuyệt, mùi thơm tuyệt, chén đựng đẹp tuyệt, màu sắc cũng đẹp tuyệt ! ). Nên ... Chỉ cần chủ nhân nhiệt tình biết làm say lòng khách nữa, thì khách sẽ không còn cảm thấy nơi nào là tha hương nữa cả ! ( sẽ thân thiết như là đang ở nơi quê hương của mình vậy ! ).

Diễn Nôm:

Khách Trung Hành

Lan Lăng hổ phách uất kim hương,
Chén ngọc rót đầy lóng lánh gương.
Chủ nhân nếu biết say lòng khách,
Non nước đâu mà chẳng cố hương!

Lục bát:

Lan lăng ủ uất kim hương,
Ly màu hổ phách như gương sáng ngời.
Chủ nhân ví biết rót mời,
Khách xa quên mất là người tha hương!

Đỗ Chiêu Đức
***
Các Bài Thơ Dịch:

Khách Trung Hành
(1)

Lan Lăng rượu qui ngát hương hoa ,
Hổ phách long lanh chén ngọc ngà .
Ví thử chủ nhân làm khách " sỉn "
Tha hương cứ tưởng ở quê nhà .

(2)

Rượu Lan Lăng hương thơm bát ngát,
Sắc long lanh hổ phách chén ngà.
Chủ nhân ví đãi thiết tha,
Khách đâu còn biết xót xa bên trời

Mailoc
***
Nơi Đất Khách Viết


Lan Lăng rượu tốt ngạt ngào hương
Chén ngọc đầy men đậm sắc hường
Nếu chủ khéo làm say quý hữu
Thì đâu còn nghĩ cảnh tha hương.

Quên Đi
***
Khánh Trung Hành


Lan Lăng thấm vị ngạt ngào hương
Sóng sánh đầy ly sáng tợ gương
Chủ khách tạc thù tay khéo chuốc
Trời xa đất lạ cũng quê hương

Kim Phượng
***
Các Bài Cảm Tác:

Ly Rượu Quê Nhà

Vĩnh Long, rượu mít với Đinh Lăng
Chén cạn,ly mời uống rất hăng
Gia chủ say tình thơ...hiếu khách
Rượu nầy đất lạ sánh sao bằng!
Tình nơi xứ lạ khó so bằng
Rượu mít đậm đà với Đinh Lăng
"Thơ thẩn" người thơ say lúy túy
Ngạt ngào hương vị tựa đêm trăng

Song Quang
***
Cảm Xúc Ngày Gặp Bạn
Trước Lâm (*) vò Mít Nghệ
Hữu Đức ché Đinh Lăng
Bao nhiêu mỹ tửu khó sánh bằng
Đây hương vị quê ta
Chiêu đãi khách xa nhà
Cùng nâng cốc bạn ơi vui tình nghĩa
Tửu phùng tri kỷThi ngộ tao nhân
Chúng mình đây dù vạn dậm cũng gần
Ngàn chén uống vẫn chưa say
Bao vần gieo cho đủ thỏa
Cũng đành thôi đã đến lúc chia tay
Mỗi người mỗi nơi
Giây phút đẹp trên đời sao ngắn ngủi...

Quên Đi
(*) Tên của Cao Linh Tử
***
Khách Trung Hành

Lan Lăng Lý Bạch tuyệt thơ hương
Vị nhạt Hồng Sen phận thủ thường
Cảm khách tri giao bày ẩm trận
Tình Sen men ấm đậm tình thương!

Nguyễn Đắc Thắng
20150915


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét