Tôi nghe tiếng chân mình trong đêm vắng
Đêm muộn màng giữa lòng phố Vĩnh Long
Khói thuốc ươm lên mắt chiếc bóng hồng
Trăng thắp đuốc đưa tôi từng bước nhỏ
Cửa nhà em, muốn xin đêm ngủ trọ
Túi giang hồ tôi muốn nhốt hương trong
Mai ra đi tôi vác một cõi lòng
Ngôi phố nhỏ nhốt hồn tôi rớt lại
Chấm sao đêm điểm lên đời khắc khoải
Hay mắt em chiều độ chiếu qua tôi
Dõi theo tôi trong bóng tối cuộc đời
Những đêm muộn chuyện trò cũng tiếng gót
Đêm Vĩnh long không thấy đời phía trước
Nghe bóng mình thò thập ở bên sau
Ngọn đèn đường cúi gục một nỗi đau
Cơn gió nhẹ lật bay hồn lữ thứ
Đêm đất Mỹ tiếng chân từ quá khứ
Phố ngập đèn sao vẫn thấy sao đêm
Trên lưng tôi ánh mắt vẫn đến tìm
Đầy quán trọ mà không buồn gõ cửa
Vẫn tiếng chân trên cuộc đời thất hứa
Tôi xa người hay người đã xa tôi
Chuyện tôi, em một thoáng, chỉ thế thôi
Không hành trang cũng vai quằn nỗi nhớ
Hoài Tử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét