
(Từ bài thơ Hãy Giữ Cho Nhau của Kim Phượng, Australia)
Mười năm về trước ta ly biệt
Anh ở phương nầy em cách xa
Tri kỷ dần phai hai lối mộng
Làm sao giữ được nắng chiều tà
Lối em đi bao mùa trăng khuyết
Chập choạng mù khơi nắng đỉnh đầu
Em bảo đường về xa xôi quá
Đâu ngờ anh đợi biết bao lâu !
Trách ai hờ hững tình như đã
Mà bỏ dòng sông của tuổi thơ
Có lúc bạn bè về gặp gỡ
Nhắn tin em – anh vẫn mong chờ
Anh nghĩ tim em lạnh mất rồi
Dù thương quê cũ dạ bồi hồi
Son môi nhòe nhoẹt thêm cay đắng
Trăng khuyết lại tròn nước vẫn trôi
Ngàn năm quê cũ thôi trông ngóng
Lạc lõng tin nhau biết mất còn
Sương khói phủ mờ chiều nhạt nắng
Em còn má phấn với môi son ?!
Dương Hồng Thủy
(10/07/2012)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét