Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2014

Người Em Gái Sông Tiền




Theo đơn vị một chiều về phố Vĩnh
Để đêm về di chuyển đến Rạch Bàng
Xóm nhỏ ven sông em gom lá ngoài sân
Ung đống lửa đốt vào đêm trừ tịch

Khu vườn em ngập tràn ngàn cỏ biếc

Chunh quanh nhà xoài riêng trắng mùa bông
Anh đào công sự cạnh vườn chuối bờ sông
Đêm gối ba lô nhìn ngàn sao lấp lánh.
 

Em thức sớm khi trời chưa kịp sáng
Ra sau vườn bỡ ngỡ mắt nhìn nhau
Thoáng giật mình run rẩy má xanh xao
Anh bối rối cạnh cây mận hồng đào chín đỏ.

Lính mà em - quen em từ dạo đó
Cô gái quê bình dị cạnh sông Tiền
Anh cứ ngỡ chúng mình chắc có duyên
Nên gặp gỡ trong một sáng mai bình lặng.

Ngày cuối năm em về quê trốn nắng
Của sân trường đại học miệt Cần Thơ
Quê anh đó em cũng đâu có ngờ
Ta gặp nhau nối hai bờ sông Tiền sông Hậu.

Em thường bảo cô gái trời bắt xấu
Quen vô tình anh lính chiến xa quê
Vài ngày sau giảng đường em phải tìm về
Riêng đơn vị anh - hành quân qua làng khác.

Xa em nghe tâm hồn buồn man mác
Có lần anh, về phép lúc chiều lên

Đại học Cần Thơ khu III thật mông mênh
Anh lê bước mang nỗi niềm nhung nhớ.

Sau trận chiến anh về sân xưa đầy cỏ
Cây lặng im bóng nắng chảy âm thầm
Hàng xóm nói em biệt xứ xa xăm
Bỏ lại khu vườn điêu tàn cỏ rối


Chắc em giận và hỏng chừng hờn dỗi

Anh lãng quên cô gái nhỏ bình thường
Em đâu biết anh thằng con trai khờ khạo
Quên hỏi thăm ngành học ở nhà trường.

Bốn mươi năm qua nghĩ lại giận mà thương

Anh ngốc quá hạnh phúc riêng mình không biết giữ
Trời vào Thu gió gom mây biệt xứ
Cũng không làm sao anh rũ hết ưu phiền !

Dương Hồng Thủy

(05/09/2013)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét