Thứ Ba, 26 tháng 8, 2014

Qua Rồi Một Mùa Đông - Mơ Dáng Xưa




Đã qua rồi hết một mùa Đông
Cái lạnh đầu Đông chửa thấm lòng
Vạt bóng người xưa trong tim nhạt
Sông dòng trăm hướng đổ bến mong.

Cơn lạnh đầu Đông đêm bỗng dài
Thời gian trôi mãi chắc sẽ thay
Khi người năm cũ không về nữa
Cây đời cành trổ nụ chia phai.

Đã qua rồi trọn một mùa Đông
Môi mắt buồn lây cùng với lòng
Bóng người cô phụ trong chiều nhạt
Mòn mỏi trông về một hướng trông.

Một mùa Đông qua rất nhẹ nhàng
Tình vương đọng lại trái tim khan
Lần chia tay ấy quên hò hẹn
Đông qua rồi…rồi Đông lại sang.
Kim Phượng
* * *
Mơ Dáng Xưa



( Từ Qua Rồi Một Mùa Đông của Kim Phượng) 


Em đón đầu Đông anh chớm Hạ
Bên nầy bên nớ đội mưa tuôn
Tim phai bóng nhạt trời thay áo
Gió rũ rượi buồn thương nhớ hơn.

Đêm chắc dài thêm đầy tâm sự
Cô đơn bên ấy chắc không vui
Còn anh bến vắng chiều tư lự
Cuối dốc hoàng hôn mãi ngậm ngùi.

Khép kín tình riêng Đông giã biệt
Chạnh lòng đôi mắt biếc thơ ngây
Thương em chiếc bóng người cô phụ
Nỗi nhớ hồn nhiên phủ bóng mây.

Em bảo Đông qua tình đọng lại
Mùa Xuân - hoa cỏ dại sang mùa
Cành trơ - cây đã đơm chồi lá
Nhịp thở âm thầm mơ dáng xưa.

Anh hứa gom mây trời cuối Hạ
Gởi về màu nắng ấm lung linh
Cho em hồng má hoa quỳ nở
Để anh hóa đá ngất ngây tình… 


 Dương Hồng Thủy
( 24/08/2014 )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét