(Giồng Ké 1957)
Rồi một sớm mẹ không còn nữa
Ngưỡng cửa đời con đứng bơ vơ
Vẫn trẻ thơ cần hơi mẹ ấm
Thèm vòng tay bồng ẳm ru đưa
Võng trưa hè ầu ơ kẽo kẹt
Con trẻ vùi tròn giấc ngủ say
Hành trang này học ăn học nói
Gói mở lời nhân nghĩa hiếu trung
Mẹ nay trong cõi muôn trùng ấy
Biết lấy gì đền đáp ân sâu
Thế giới bao la muôn màu sắc
Rộng dung tình mẹ đậm sắc son
Tròn trăng tháng Bảy vằng vặc sáng
Vu Lan báo hiếu đấng sinh thành
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét