Gia Long hướng dốc Cầu Lầu
Cau trầu thì đã dập đầu xin vâng
Vần thơ vương vấn bâng khuâng
Hỏi người xưa ấy có lần gặp nhau
Phải lòng nào ngại tường cao
Mong manh phận mỏng áo sao khỏi đầu
Lời yêu trăn trở canh thâu
Đàng xa bẽn lẽn cuối đầu ngẩn ngơ
Thư ai mang ép vào mơ
Chiêm bao giấc ngủ lời thơ ru tình
Thời gian khép kín lòng mình
Hỡi người xưa ấy trải tình nơi đây
Xây thành lơ lững những mây
Trường xưa còn đó hàng cây vẫn là
Nơi hình bóng cũ thướt tha
Mượn hồn người thả tìm tà áo xưa
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét