Hàng điệp nghiêng bóng đã gầy trơ xương
Nhánh tương tư nọ còn vương
Đời chia đôi ngã có thương cũng hoài
Người thôn Đông kẻ thôn Đoài
Nhớ nhung bao nỗi đọa đày con tim
Thôi đành vỗ giấc im lìm
Trăm năm ta hãy đi tìm trong mơ
Nhớ tuổi non dại vụng khờ
Đàng xa bẽn lẽn đứng chờ ai hay
Buồn ơi sao đến chiều nay
Trong tim giọt máu rỉ hoài sao ngưng
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét