Mùa Hè nung đỏ quê hương
Máu đào thôi đổ thịt xương
rã rời
Hạ về xác lá người rơi
Trông ra biển cả một đời
lưu vong
Thiếu phụ ôm lạnh xác chồng
Đàn con ngơ ngác trên đồng
hoang vu
Khóc cha không tội… kiếp
tù
Hoà Bình độc lập thiên
thu bia đời
Mẹ ngồi áo rách tả tơi
Trông con mòn mỏi câm lời
thở than
Cha già nuốt lệ tuôn tràn
Nhìn con tức tưởi tản hàng
ô danh
Tôi người em gái. Này
Anh!
Hậu phương xa lạ tâm lành
kết thân
Sợi dây nhân ái tương lân
Đồng tâm hợp sức Quân Dân
vẹn thề
Hẹn ngày quay lại trời
quê
Đón mừng xuân mới tràn
trề yêu thương
Sư Đoàn 9 lính kiên cường
Trở về kiếp sống phong sương
quên mình
Rồi một ngày Hòa Bình có
thật
Ngọn cờ vàng phất phới
tung bay
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét