Mái ngói tường vôi phủ rêu xanh
Phượng hồng héo hắt lá trơ cành
Huỳnh đàn khắc khoải thôi rợp bóng
Âm thầm lặng tiếng ve chết nhanh
Cảnh vật chìm sâu dưới nắng đầy
Chỉ người xa lạ ở quanh đây
Bao tà áo trắng như năm cũ
Nhưng vắng xa rồi trắng thơ ngây
Người em xưa ấy chẳng lụa là
Đơn sơ lòng trải mộng cỏ hoa
Mang hương gió mới nơi đồng nội
Và tuổi học trò thuở riêng ta
Rồi mùa Phượng ấy vội qua mau
Đớn đau ôm chặt mối tình đầu
Chôn cả hôm nao lời hò hẹn
Bao giờ gặp lại chắc sẽ lâu
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét