Nhớ ơi ! Chiếc áo kiêu sa thuở nào
Ấp e chiếc nón nghiêng chào
Buông lơi suối tóc, má đào xinh xinh
Từ nay xếp bút thư sinh
Thời kỳ đen tối, dân tình phân ly
Bao người vượt biển ra đi
Tự do tìm đến, sá gì gian nan
Thương cho chút phận hồng nhan
Hoa trôi bèo vạt, lầm than cuộc đời
Nhưng lòng chẳng đổi, chẳng dời
Trải bao cay đắng, ơn Trời phước ban
Duyên xưa một kiếp lỡ làng...
Tim còn cô động ôi man mác buồn !
Bỗng dưng chớp bể mưa nguồn
Tưởng chừng tiếng sét, xuyên luồn con tim...
Sao khuya đón đợi bình minh
Bao giờ có được " Mảnh tình " vác vai...
Đến đây thơ cũng đã dài
Chúc cho Phượng có những ngày vui tươi
Còn đây những đóa hoa mời..........
Bác Thân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét