Thứ Tư, 13 tháng 11, 2013

Tiễn Biệt Nhà Văn Anh Vân

       

Việt Nam bây giờ đang là mùa Hạ.
      Những cánh Hoa Học Trò tô điểm, chen lá trên cành, như để đón và đưa một Người về lại với quê hương. Cùng tiễn đưa Anh là tiếng ve sầu tấu khúc chia ly.    
       Sinh ly có thể tránh, nhưng tử biệt sao khác được lẽ thường!

      Anh Quách Ngọc Vân với bút hiệu Anh Vân, (Quách Tố Vương), chào đời ngày 24 tháng 4 năm 1938, tại Vĩnh Lợi, tỉnh Bạc Liêu.
      Anh đã miên viễn ra đi vào ngày 31.07.2010, lúc 09:57 sáng tại California, Hoa Kỳ.

      Như một vì sao chợt tắt trên vòm trời Việt Nam!
      Việt Nam, nơi Anh được sinh ra, khổ công gìn giữ, nhưng phải lìa xa trong bức tử. Sự ra đi của Anh là một tiếc nuối ngẩn ngơ cho riêng “khung trời” Tống Phước Hiệp và có lẽ cho cả những ai cùng đồng hành với Anh trên bước đường chinh chiến.
Sự mầu nhiệm của cuộc sống, phải chăng được tính bằng những cơ duyên gặp gỡ và những mệnh số được gắn bó trong đời người?
      Anh từng là giáo sinh của trường Sư Phạm Vĩnh Long. Anh đã dìu dắt bao đứa trẻ, những hành trang được Anh trao ban để vào đời. Rồi cũng chính Anh, người cựu sĩ quan Sư Đoàn 9 Bộ Binh kiêu hùng, một lần nữa, quay trở về đất Vĩnh, căn cứ đóng quân tại Long Hồ, nguyện làm người giữ an bình cho lớp người trẻ cắp sách đến trường. Ngày tang thương đến, ngậm ngùi xếp chinh y nhưng ngòi bút anh vẫn kiên cường đã mang cả hoa trái văn chương đến cùng độc giả và tấm lòng thiết tha đến mọi người Việt Nam, nhất là cựu học sinh và người Vĩnh Long.

      Anh đã đến Trang Nhà Tống Phước Hiệp.com bằng sự chia xẻ, đóng góp nhiệt tình không mệt mỏi với những “đứa con tinh thần” của Anh, cùng sự mời  gọi hợp tác của các cây bút vang tiếng, tạo nên Trang nhà có được như ngày hôm nay.

      Một điều rất chắc chắn, không có Anh trang Tống Phước Hiệp.com khó đi vào lòng người nơi quê nhà cũng như phương trời hải ngoại.
      Một thời để yêu! Anh đã hết lòng yêu thương dìu dắt. Anh đã hy sinh thời tuổi trẻ, Anh dấn thân cho người, xả thân cho đời.
       Một thời để chết, chỉ riêng mình Anh với những cơn đau tột cùng.

      Anh bước vào đời khi đất trời chuyển Hạ và ra khỏi cuộc đời cũng vào lúc phượng trổ hoa. Phải chăng    Anh đã để lại cho đời sự sắc sảo, rực rỡ của một loài hoa mang tên Hoa Học Trò.
      Hương linh Anh hòa vào âm ba rỉ rả của tiếng ve sầu, tiếc thương về một quê hương đã mất. Một thiên đường Anh nằm xuống mãi mãi là khuôn viên trường Tống Phước Hiệp.
      Anh là một hình bóng đậm màu! Một Người Anh đáng kính!

      Thắp nén hương lòng nguyện cầu cho Hương Linh Anh Vân, Quách Tố Vương được sớm hưởng Nhan Thánh Chúa và thành kính chia sẻ niềm đau, sự mất mát tột cùng với gia quyến.

(Giọng đọc Dương Thượng Trúc)
      Thành Kính Phân Ưu.
      Kim Phượng
      Australia 31-7-2010


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét