(Từ Đêm Khôn Cùng của Kim Phượng)
Người xa người lòng buồn man mác
Hai chữ ân tình chợt cách xa
Tay nắm tay khi mưa chạm mặt
Cúi chào nhau gió lạnh hiên nhà.
Đêm xa dần tình yêu diễm tuyệt
Lời tiễn đưa theo gót người đi
Ánh mắt ấy gợi buồn lưu luyến
Bâng khuâng hờ hững nét xuân thì.
Thời gian ngừng đọng - người xa vắng
Gốc liễu chơi vơi lạnh cõi lòng
Trăng muộn đêm nay treo lơ lửng
Người đi có nhớ buổi chiều Đông?
Người luôn chờ người - khi quay lại
Dạo bước bên hồ trúc bạch xưa
Không lẽ muôn đời người con gái
Không cười...khi giọt nắng lưa thưa?
Dương Hồng Thủy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét