Thứ Năm, 10 tháng 12, 2015

Một Lời Chưa Ngỏ



Màu áo lẫn xanh đám dừa nước
Bước quân hành xuôi ngược đó đây
Đời gió sương lấy ai tri kỷ
Chiều xuống dần tìm chỗ dừng chân

Mái nhà tranh ngại ngần gỏ cửa
Ông từ đâu đến lính nhà binh
Dạ từ nơi rất xa mới tới
Có thể nào tạm chỗ qua đêm

Lạ quá tôi giọng êm rót mật
Trên môi hồng vừa gọi tiếng ông
Má hây hây thẹn thùng cuối mặt
Khẽ gật đầu nàng vội bước nhanh

Đêm hôm ấy trong màng sương lạnh
Lệnh chuyển quân đưa xuống bất ngờ
Vội vàng đi chẳng lời từ giã
Qua hàng tre mái lá mờ dần

Và từ đó chưa lần gặp lại
Kiếp phù sinh không tội cảnh tù
Trái tim yêu sóng sầu nghiêng ngả
Lao lý vòng hồn thả về ai

Ngày trở về vẫn con đường đất
Trên cánh đồng nắng quái xiêu xiêu
Được tin một chiều em đã thác
Nát lòng đau chưa kịp ngỏ lời

Kim Phượng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét